Người ta thường đồn đại các khách sạn không nhiều thì ít đều bị ma quỷ trấn giữ. Thật tình mà nói ma quỷ trong khách sạn cũng không có gì đáng sợ cho lắm khi ta chỉ nghe những người làm việc hay từng trọ tại khách sạn thuật lại, rằng họ thấy bóng trắng đi qua đi lại hoặc ma quỷ hiện hình kêu gọi trong mơ. Tuy nhiên, có những loại ma trong khách sạn đáng sợ hơn hết.
Sau đây là câu chuyện được kể lại bởi một người bạn thân của tôi, Tùng. Anh là một nhân viên bảo vệ lâu năm tại khách sạn 3 sao ở Việt Nam (xin miễn nêu tên với lý do có thể gây trở ngại cho làm ăn của khách sạn đó). Ca làm của Tùng thường vào sau 10 giờ đêm. Ngày hôm đó khách trọ không nhiều và cho đến 12 giờ đêm Tùng không gặp bất cứ một người nào quanh đó. Kể từ lúc đó cho đến sáng hôm sau, không ai còn nhìn thấy Tùng làm việc tại khách sạn đó nữạ Anh đã nộp đơn xin nghỉ việc.
Giám đốc khách sạn rất thắc mắc trước nguyên nhân nghỉ việc của Tùng và hỏi anh chuyện gì đã xảy rạ Tùng thuật lại như sau:
Vào khoảng 12 giờ đêm, như mọi khi Tùng đi tuần quanh khách sạn. Khi đi ngang qua phòng giặt của khách sạn, Tùng chợt cảm thấy xương sống của mình lạnh toát. Tùng ngó lên trần nhà và nghĩ rằng hệ thống điều hoà có lẽ đã bị hỏng. Anh xem như chuyện đó không có gì đặc biệt. Vừa bước chân khỏi phòng giặt được mấy bước, anh bỗng nghe một vài tiếng động khác thường.
Ban đầu, tiếng động nghe lạch cạch như có ai đang tìm cách mở cửa sổ chui vào phòng. Ở tận tầng năm? Vào giờ này ? Tùng chăm chú lắng nghe, tay lăm lăm sẵn dùi cuị Anh bước từng bước vô phòng giặt, chưa kịp mở đèn lên thì đã nghe ba tiếng "tọc tọc tọc" từ lavabo (bồn nước) rồi một tiếng la thất thanh vang lên như muốn xé thủng màng nhĩ. Tiếng la khủng khiếp đã xé tan cả bầu không khí im lặng quanh đó. Tùng tháo mồ hôi hột và suýt nữa đã nghã bổ nhào xuống. Sau một vài giây trấn định tinh thần anh nghĩ rằng chắc có ai đó vì quá sợ hãi chuyện gì mà la to như vậy .
Tùng bước vào phòng giặt. Nhiệt độ tại đây lạnh hơn cả ở ngoài trờị Không hiểu sao Tùng bỗng không tựï chủ được mình. Hai hàm răng của Tùng va vào nhau run cầm cập. Anh muốn giơ tay bật công tắc đèn mà làm không nổi vì hai tay như đã cứng đơ. Tùng lò dò mãi, khó nhọc lắm mới cử động được đôi tay và vớ được cây đèn pin đang giắt bên người .Anh bật đèn pin rọi khắp mọi ngõ ngách trong phòng giặt nhưng vẫn không thấy gì khả nghị Không một bóng ngườị
Tùng thở phào nhẹ nhõm. Anh quay lại định bật đèn phòng giặt cho sáng thêm thì... đứng ngay trước mặt anh khoảng 50 cm là một người đàn bà vận áo ngủ màu trắng. Một người đàn bà không đầu! Tùng muốn thét lên nhưng không hiểu sao chỉ phát ra được những tiếng "ục, ục" khó nghe từ cổ họng. Bộ phận duy nhất có thể cử động trên người Tùng là đôi mắt. Ðôi mắt của Tùng di chuyển dần dần xuống cánh tay gầy khẳng khiu của người đàn bà...
Trên cánh tay của người đàn bà là chiếc đầu đã bị rời khỏi cổ! Khiếp đảm hơn nữa, đôi mắt từ chiếc đầu đó lại đang nhìn chòng chọc vào Tùng, nửa như van lơn, lại nửa như hăm dọạ Tùng vì quá kinh hoảng tột độ nên đã té xuống sàn nhà ngất đị
Một vài tiếng sau Tùng tỉnh dậy, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt nhoàị Anh có cảm giác như vừa trải qua một cơn ác mộng. Sau nửa giờ, Tùng gọi taxi về nhà và ngay ngày hôm sau anh quyết định giã từ khách sạn "có ma" đó.
____________
______